Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

Phố núi B'Lao: Mùa này hoa có vàng nơi ấy.

Bảo Lộc chỉ có 2 mùa; mưa và nắng. Mùa này Bảo Lộc lại bắt đầu mưa, những cơn mưa kéo dài ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác. Mưa là một phần linh hồn của con người, là sức sống của đất trời nơi phố núi bình yên này.
Mùa mưa Bảo Lộc cũng là mùa dã quỷ nở rộ.


Chẳng biết từ bao giờ loài hoa này lại về đây ngự trị, nhớ ngày xưa dã quỳ phủ đầy khắp nơi, quanh nhà cũng dã quỷ, những con đường mòn, những đồi chè xanh, bất cứ đâu cũng thấy dã quỳ.


Theo thời gian, năm tháng trôi qua, bắt đầu có nhiều người di cư và đến lập nghiệp, mảnh đất hoang vu nay dần nhộn nhịp,


Những con đường đất đỏ lầy lội dần thay bằng đường nhựa sạch sẽ, hàng loạt cây cổ thụ ngã xuống cho công trình xây dựng, và những đồi hoa dã quỳ cũng dần biến mất cho những ngôi nhà mọc lên.


Dã quỳ bắt đâu không còn túm tụm cùng nhau nữa, không còn những vạt vàng chạy dài tít tắp mà bắt đầu co cụm rời rạc lác đác. Dường như nỗi mặc cảm của một loài hoa không hương bắt chúng phải cam chịu với sự tàn phá mà không chút oán than.


Sau những cơn mưa, mặt trời lại hé chút nắng hiếm hoi. cứ khi nắng vội vã đuổi nhau lướt trên từng cánh hoa, dã quỳ lại nhìn theo buồn bã bởi biết ấm áp không ở lâu và rồi sẽ lại hứng chịu mưa sương giá rét.


Có ai biết đã bao mùa dã quỳ đến rồi đi, Những cánh hoa vàng rực mỏng manh nhưng sức sống mãnh liệt. Cứ mỗi đêm mưa giông gió rét sáng ra nhìn dã quỳ xơ xác nằm rạp  thì đến chiều hay hôm sau lại vươn mình đứng dậy.


Dã quỳ còn là chiếc vương miện đội đầu của những cô thiếu nữ hay là vòng bánh xe quay của những chú bé tinh nghịch.



Dã quỳ không có cái cao ngạo như hướng dương, chỉ ngẩng cao hướng về mặt trời.


mà luôn e ấp dịu dàng, mong manh như người con gái yếu ớt nhưng có tính khí quật cường mạnh mẽ.


"Vàng không thể vàng hơn nữa
Những cánh mở tung một phương trời
Không có lửa mà đốt lòng tôi như lửa
Suốt chân đèo ngược dốc mỏi lúc chiều rơi" (Thơ TKT)



"Lá rụng xôn xao hun hút ngã ba đường
Thời thơ dại tay lùa trong tóc rối


Màu dã quỳ hoang dại để tôi thương
Vàng đến trăm năm cuộc tình sương khói"


"Để lại nơi ấy biết bao mùa mộng tưởng
Kỷ niệm nghìn trùng, lớp lớp sắc vàng phai."


"Nay đã lớn nhưng lòng còn thơ trẻ
Nhớ tháng ngày vui vẻ tuổi thần tiên
Xưa chẳng biết để lớn rồi luyến tiếc
Tiếc góc xưa cho ta mãi đi tìm"



"Khoát vai nhau gặp ánh mặt nụ cười
Hồn nhiên thế lòng chợt thèm quay lại
Dưới mái trường chở che đời muôn lối
Sẽ thấy mình không lạc lõng mù khơi"



(Bài viết có sử dụng một số bài thơ sưu tầm từ internet)

42 nhận xét:

  1. Đọc entry này thật ấm áp cõi lòng. Cảm ơn Quỷ đã chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Tuấn đã chia sẻ cùng quỷ:)

    Trả lờiXóa
  3. xem hình chụp một cảm xúc, giờ đọc bài này lại thêm một cảm xúc.
    cám ơn Q.

    Trả lờiXóa
  4. Với anh Bảo Lộc chưa bao giờ dừng chân lại nơi đây, nhưng đối với anh nó vẫn mãi ấm áp như là khúc ruột của mình vậy.

    Trả lờiXóa
  5. nhưng chẳng ai biết 2 cảm xúc đó thế nào hết Minh? share đi.:D

    Trả lờiXóa
  6. sao mà anh lại có nhiều vấn vương với Bảo Lộc vậy anh?

    Trả lờiXóa
  7. Anh có người thân đang sống ơi này đấy em.

    Trả lờiXóa
  8. "Mùa mưa Bảo Lộc cũng là mùa dã quỷ nở rộ." => Quỷ dám sửa tên hoa thành dã quỷ hen :))

    Trả lờiXóa
  9. Trách sai chính tả mà cũng khéo quá đi.kakaka:))

    Trả lờiXóa
  10. có những thứ mất đi sẻ không thể lấy lại đc, hi vọng những mùa hoa dã quỳ sẻ vẫn nở rộ vào mổi dịp "đông" về...

    Trả lờiXóa
  11. biết đâu có ngày anh em gặp nhau nơi phố núi hen anh.:)

    Trả lờiXóa
  12. mình nhớ bài "Đợi ở B'lao"
    Cũng đang nhớ 1 người ở Bảo Lộc

    Trả lờiXóa
  13. Bài thơ đẹp thui, còn câu chuyện cũng bình thường, hihi
    mình cũng rất thích dã quỳ, cái màu hoa luôn làm nao lòng ấy
    nhớ những khi xe đi ngang Bảo Lộc, nhìn xa xa thấy những ngọn đồi phủ vàng một màu, biết đấy chính là dã quỳ
    Ơi dã quỳ của những ngày xưa, đọc bài này của bạn nhớ quá!

    Trả lờiXóa
  14. Bạn share bài thơ nha, quỷ không biết.:)

    Trả lờiXóa
  15. Mới zìa ngang qua B'lao, nhưng cả 2 lần đi-về đều là ban đêm nên hẻm thấy em cúc quỳ nào hít trọi!

    Trả lờiXóa
  16. hehe, ai biểu tiếc kiệm thời gian.:D

    Trả lờiXóa
  17. Dã quỳ đẹp quá Q à, thích.
    Đừng tặng hoa DQ cho phụ nữ nha Q.

    Trả lờiXóa
  18. không tặng dã quỳ mà tặng quỷ già được không anh?:D

    Trả lờiXóa
  19. vẻ đẹp của quỷ dà ây lộn dã quỳ :)) rất đẹp :)

    Trả lờiXóa
  20. Chị rất thích nhìn những cụm hoa dã quỳ vàng rực mỗi lần về Đà Lạt hay ngang qua Blao... Ôi mùa nầy thèm nhìn lại cái vàng rực đáng yêu đó quá Quỷ à. Tặng em và Nguyên bài thơ nầy của chị nè!

    ĐÀ LẠT MƯA

    Em về chiều nay
    Đà Lạt mưa bay
    Sương mù giăng mắc
    Trên những cành gầy

    Dã quỳ rũ rượi
    Thông buồn chơi vơi
    Em buồn đứng gọi
    Anh đâu? Anh ơi !!!

    Kim Lệ

    Trả lờiXóa
  21. cảm ơn chị KIm nhiều nghen, nhưng tưởng tượng cảnh "Nguyên buồn đứng gọi, Anh đâu? ANh ơi!!! " tội nghiệp quá chị.:D

    Trả lờiXóa
  22. phải sắp xếp time, cvc về Blộc thui....k hết mùa k đc ngắm "quỹ già" thì tiếc lắm thui............^0^

    Trả lờiXóa
  23. Thì Nguyên gọi để "anh" có đi đâu thì dìa cho lẹ lẹ đó! kakaka

    Trả lờiXóa
  24. sắp đc ngắm dã quỳ "bằng da bằng thit" rồi thik quá đi.....^_^

    Trả lờiXóa
  25. hoa dã quỳ dã quỷ thành quỷ dã quỷ ... già... hehehe
    hồi lâu đi ĐL có thử bứt 1 bông cắm lên tóc nhìn ra sao... ai dè... đúng như tên của loài hoa... chụp hình nhìn ra giống ... (đến đây ngưng viết vì sợ có người... đốt nhà kakakk)

    Trả lờiXóa
  26. thiệt là hung dữ kakakk, tính ra ác hơn mình tưởng... đốt k cho mình ra lun áh...

    Trả lờiXóa
  27. bao Loc luon dep trong net but cua em, va luon dep trong noi nho cua chi

    Trả lờiXóa
  28. Nẻo đường biên giới anh đi
    Dã quỳ vàng vẫy vân vi gió ngàn.
    Mùa khô bụi đỏ phủ tràn
    Mùa mưa giũ bụi bạt ngàn lên xanh.
    Đường hoa dẫn bước chân anh
    Vàng, xanh điểm sáng bức tranh biên thuỳ.

    Trả lờiXóa
  29. Yêu hoài những chiều buồn, thả xe về nhà, xuống dốc LMS, rẽ vào ngã 3 ĐB, bao la đồi núi, thung lũng chập chùng, đồi Thu Vân đẹp như ngực người thiếu nữ...
    Nay không còn nữa...họ đã ủi đồi, ủi thung lũng để làm KCN. Nhìn màu đất đỏ tươi như lòng mình rướm máu...

    Trả lờiXóa
  30. bao loc la mot noi nho k the nao dien ta dc. co di xa bl xa vn toi moi thay long minh nag triu

    Trả lờiXóa
  31. đọc bài bạn QuyCoc làm nhớ quá trường xưa, bạn cũ thuỡ thiếu thời! hehe, bởi vậy mình sẽ nghĩ Noel ở BaoLoc city từ 24->28 Dec, 2010. bôn ba chinh chiến Sài Thành trên 12 năm nay, có lẻ đây là thời gian hồi hương cưới vợ quá!

    Trả lờiXóa