Viết tặng "cô giáo Tuyết" (không phải Bà chúa tuyết nhé) trường Kumon. Tôi ấn tượng khi nghe "cô giáo nói" về "nghiệp" của mình: "Em dạy tất cả các lớp, các tuổi luôn, cả phụ huynh cũng chơi luôn." kakakaka
Chia tay một thời áo trắng
Bâng khuâng buồn đến bao giờ
Hôm nay có dịp về lại trường xưa, người cũ không còn, cảnh vật cũng đổi thay. Không còn những căn phòng dơ bẩn , những bàn con xộc xệch, bảng đen cũ nát. Cơn mưa chiều ập đến bất chợt và ào ạt, gió lạnh thốc vào người, khẽ rùng mình nhắm mắt, bao kỷ niệm ngày xưa trong tâm tưởng rủ nhau hiện về. Vui cũng nhiều, buồn không ít, lúc này bỗng nhớ đến câu hát:
Trường xưa yêu dấu, những tháng năm dần trôi, những ước mơ ngày thơ
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ, mùa hè đến trường, khoác nỗi nhớ lên cây. Rồi ngày sau biết có còn gặp lại...
Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại, và một ngày mai như hai người bạn
Ngồi đây thăm nhớ, khúc khích sân trường vui réo rắt tiếng nô đùa.
Bạn thân yêu hỡi, những ước mơ dần trôi những dấu yêu tuổi thơ
Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm Kỷ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô
Những sóng gió bão tố có nhau trong đời Ta xa nhau nhớ gắng sống xứng đáng cho nhau.
Bạn xưa cách xa biết đến khi nào gặp lại. Tìm ai trong bóng nắng tiếng cô thầy thân thương,
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ,của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Giờ ngồi bên nhau hát ca vui đùa. Truyền lại cho nhau hơi ấm bạn bè
Ngồi lại bên nhau kể chuyện nhau nghe.Chuyện buồn chuyện vui chuyện chúng ta
Bên nhau tháng ngày, cho nhau những hoài niệm Để nụ cười còn mãi lắng trên hàng mi, trên bờ môi Và trong những... kỷ niệm xưa .
Bạn bè mến thương ơi sẽ còn nhớ những lúc giận hờn. Để rồi mai chia xa lòng chợt dâng niềm thiết tha, nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa
mùa hè làm con tim ta biết bao say mê
Vĩnh biệt tình đầu
tình đầu là cơn giông chợt qua mau qua mau...