Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010

Khánh Hòa - Phú Yên: Chen ngang một chút lòng riêng.

(Tặng Nguyên)
Đêm hôm đó. Trời tối mịt, dưới kia biển gào thét, từ phía chân trời xa những ánh chớp lại lóe sáng rực bầu trời. Rồi từ sau dãy núi trời dần sáng. "Trăng khoan thai lên ngự đỉnh trời tròn, gió theo trăng từ biển thổi qua non, buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn", cả một vùng biển lớn ngập trong ánh trăng, ánh đèn nhấp nháy từ những chiếc thuyền con như những vì tinh tú lấp lánh gắn trên nền trời lung linh bàng bạc. Biển trời giao hòa cùng con người se một chữ đồng. Nhắn đi 3 tin: 1 tin biết chẳng bao giờ đến được. Một tin cho một người bạn (tác giả ca khúc Đừng se cát nữa :), một tin thì lạc điệu. Buồn thay
Nơi đây bình yên vì đó là tâm bão.
Photobucket


Trở về từ Đầm Môn, mà dư âm của chuyến đi vẫn còn hiển hiện đầy đủ như chỉ ngày hôm qua.Tất cả nỗi nhớ cứ ồ ạt đổ về từng giờ, nhìn đâu cũng thấy trời, nhìn đâu cũng thấy đá, nhìn đâu cũng thấy biển xanh cát trắng, trong giấc ngủ vẫn lao xao tiếng sóng vỗ về. Càng lúc cảm giác nuối tiếc, nhớ nhung lại lớn dần, thúc giục. Vậy là quyết định trở về lại nơi mới đến.
Chuyến đi này thăm lại những nơi đã cho rất nhiều cảm xúc rồi tiếp tục khám phá thêm những chân trời mới. Quỷ sẽ viết loạt bài này sau, bài viết này chi là chút chen ngang của cảm xúc vì sợ để lâu rồi lại rơi rụng phần nào thì tiếc lắm.
Photobucket

Ghé về thăm lại biển trời Đầm Môn, ghé nhà thăm Tèo và gia đình, gửi một chút quà nhỏ. Đi lại cực đông, ghé bãi Cỏ Ống thăm anh Hiên, anh Sanh, anh Tuấn, đường đi lại cũng gian nan thế này đây.
Photobucket

Cùng các anh đi ra biển bắt cầu gai, ốc sò, cùng lặn ngắm san hô. Cùng nhau hàn huyên trò chuyện trong đêm trăng tuyệt đẹp. Nơi ở của quỷ đây. :)
Photobucket

San hô ở đây như một thiên đường sa xuống hạ giới nhưng tiếc là máy ảnh quỷ không chụp dưới nước được, đành chịu. Nhìn như vậy nhưng nước sâu 2,3m đó.:)
Photobucket
Nhớ mãi bữa ăn ấm tình bằng hữu trong chiều hoàng hôn của những còn người từ nhiều nơi xa lạ vì duyên mà đến gần nhau.
Photobucket


Sáng hôm sau các anh bên đảo Hòn Đầu đi thuyền qua chở đi cực đông, vì lần trước đã khám phá bằng đường bộ, nên lần này tìm hiểu thêm bằng đường biển.
Photobucket

Chỉ 10p là đến cực đông, không bù cho 1 ngày kiệt sức lúc đi bộ. Thuyền chạy vòng qua Mũi Eo Gió, rồi ghé vào Hòn Đầu, đây là một đảo cấm, nên cũng có lẽ vì thế mà còn giữ hầu như toàn bộ nét hoang sơ. (Quỷ mê bức ảnh này cực kỳ.)
Đây là Eo Gió một bên là cực đông tổ quốc, một bên là Hòn Đầu.

Photobucket

Lên đảo Hòn Đầu nơi cực đông tổ quốc để ngắm nhìn biển trời hùng vĩ.
Photobucket

Anh Hồng Tuấn (phó đảo chủ) đã nhiệt tình dẫn đi thăm "nóc nhà" đồng thời là "cực đông" của đảo, một lần nữa lại ngỡ ngàng với muôn vẻ đẹp lạ lùng và diệu kỳ của đá. (Có ai thấy người ở đâu trong bức ảnh này không?:))
Photobucket

Đi thăm những vách đá cao nơi chim yến làm tổ, nhớ mãi cảm giác đứng trên triền đá nằm giữa khe vực sâu,

Photobucket
dưới kia sóng vỗ ầm ầm, không biết sao mà tim đập thình thịch, tay chân cứ bủn rủn đứng không nổi.
Photobucket

Dùng bữa trưa cùng các anh trên đảo rồi ngồi thong dong hóng gió từ biển đông thổi về. Tất cả những khoảng khắc đó không thể diễn tả bằng lời, ào ạt và liên tiếp làm quỷ luôn trong trạng thái choáng ngợp.

Chia tay các anh tiếp tục lên đường đi Tuy Hòa,
Photobucket

Băng qua những cung đường đẹp nhơ mơ của đèo Cả, qua núi đá bia, dọc đường đi là những cánh đồng đang vào mùa vụ, lúa xanh mướt đong đưa rập rờn trong gió, chạy trên bờ đê nghe tiếng cười đùa tràn ngập cánh đồng, xua tan đi phần nào cái nắng cháy da, cái nóng chín thịt của khí hậu miền trung mùa này.
Photobucket

Rời Tuy Hòa, quỷ đi qua An Ninh Đông rồi đến với nhà thờ Mằng Lăng,
Photobucket

Rồi đi tiếp đến gành Đá dĩa, nơi mà mệnh danh là Thiên đường sắp đặt tuyệt diệu của đá.
Photobucket

Sau đi  Hải đăng Mũi Điện, bãi dứa, rồi qua cầu gỗ (dài hơn 400m). Thật ấn tượng cây cầu này.
Photobucket

Trên cầu người đi, dưới cầu vịt lội.:)
Photobucket

 Mỗi điểm ghé không hoành tráng những là những điểm nhấn nhỏ làm cho cả hành trình bớt phần mệt mỏi và thú vị.
Điếp theo của hành trình là quỷ đi Vịnh Xuân Đài, nơi đây quỷ có nhiều khám phá rất thú vị và tuyệt diệu.
Từ Vũng La,
lết qua Vũng Lắm,
tắm Vũng Me,
nhăm nhe Vũng Mắm.

say đắm Từ Nham,
tham lam Xuân Thọ
lọ mọ Bãi Ôm...

Đây biển trời Bãi Ôm, một bãi tắm tuyệt diệu mà không hề được biết đến từ thế giới bên ngoài, có lẽ đây là món quá quý giá thiên nhiên ban tặng riêng cho con người nơi đây.
Photobucket

Nhìn bức ảnh này bạn phần nào hình dung dược sự hùng vĩ của Bãi Ôm, con thuyền bé xíu băng mình trên sóng dữ vượt qua vách đá khổng lồ sừng sững trước mặt.
Photobucket

Bãi Ôm hùng vĩ là thế nhưng lại mang thêm sự e ấp dịu dàng, với bờ cát vàng mịn. Quỷ thật sự sững sờ khi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Bãi Ôm.
Photobucket

Trên đây chỉ là chút tình riêng chen ngang loạt bài dở dang, quỷ sẽ viết chi tiết kể cho mọi người sau nhé.
Biển cả mênh mông chỉ mong giữ chút lòng riêng trong phút chốc, rồi sẽ trả về lại .
Chút lòng riêng như hồ trong biển.


Photobucket

Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010

Chinh phục cực đông: Kỳ 4 - Hành trình thất bại

(Bài này quỷ tặng chị Yến, chị cũng quê ở Vạn Ninh, Khánh Hòa, nhìn những hình ảnh của Xuân Đừng chắc nhớ quê lắm chị Yến nhỉ. Quỷ đến một lần mà lòng vẫn thôi thúc, vậy nên hôm rồi đã ghé lại, vào làng trò chuyện cùng những người dân ở đây.:))

Sơ đồ hành trình chinh phục cực đông bằng đường cát đây.
Photobucket
7g sáng ngày 10/6 quỷvà kynhong bắt đầu rời Nha Trang thẳng tiến ra Đầm Môn, háo hức cho hành trình chinh phục cực đông.
Theo như góp ý của anh Dũng (Báo Tuổi Trẻ) thì nên đi sớm cho bớt nắng song vì có sự cố xe cộ nên kế hoạch phải điều chỉnh lại.
8g25 phút, đến Đầm Môn, dọc đường đi nhiều khúc biển đẹp đến mê mẩn tâm hồn nhưng vì quyết tâm hướng tới đích cuối cùng là cực đông nên 2 đưa bấm bụng lướt qua mà không dừng chụp tấm ảnh nào.
Đã nhủ lòng thế nhưng khi đến Đầm Môn thì không thể cưỡng lại được sự cuốn hút của biển trời ở đây. Lúc này nắng đã bắt đầu chói chang, trời biển lại xanh trong hơn.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Con đường vào Đầm Môn chỉ nhỉnh hơn mặt biển một chút nên cảm giác như lướt trên mặt biển, một bên đồi cát trắng chạy dài tít tắp một bên biển xanh ngắt mênh mông.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh
 
Biển trời mênh mông tôi như ngày ấy
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Hai đứa bắt đầu dừng xe để chiêm ngưỡng và ghi lại những hình ảnh tuyệt đẹp.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Đây thúng, đây ghe, đây trời xanh biển lặng. đây thuyền con dập dềnh theo sóng nước,
trên cao những cánh chim chao liệng giữa trời.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Kynhong tác nghiệp hăng say, trong cái nóng hừng hực.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh
Có một điều thật thú vị là ở đây có một "tiểu Cần Giờ" với nhũng rừng đước chạy dài theo đường biển.
Nếu hình ảnh cây đước gắn liền với màu đất phù sa xám đục đã trở thành rất quen thuộc với bất cứ ai đến Cần Giờ hoặc các tỉnh miền tây, thì sẽ hết sức ngỡ ngàng khi ngắm đước trong cái trong vắt của biển Đầm Môn. Có lẽ không lâu nữa những rừng đước này sẽ biến mất vì nhiều lý do và đó thật sự là điều đang tiếc. Dọc đường vào Đầm môn Quỷ & kynhong có những cuộc gặp gỡ ngắn và thú vị với người dân và đời sống thường ngày nơi đây.

Anh dân chài đang tần ngần trước biển.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Chú bé ngoái đâu lại trò chuyện với chị. :). Đúng là cái nhìn của trẻ thơ lúc nào cũng hồn nhiên, vô lo.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Chiếc thuyền còn đang dở dang chờ ngày hoàn thiện rồi rong buồm ra khơi. Những hình ảnh bình yên nơi nắng gió khắc nghiệt của Đầm Môn.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh
Tuy mê lắm nhưng" vui xuân không quên nhiệm vụ" quỷ và kynhong nhanh chóng chạy thẳng vào cảng sò Đầm môn để tìm hiểu thông tin bắt đầu cho chuyến hành trình. Chạy xuống cảng ghé vào nghỉ quán nước chú Mười Hái. Có lẽ nơi này ít khách du lịch ghé thăm nên ai cũng nhìn quỷ và kynhong bằng những ánh mắt lạ lẫm.
Cô chủ quán rất nhiệt tình cho 2 đứa gửi nhờ đồ đạc, trong lúc kynhong chuẩn bị thì quỷ đi vòng vòng hỏi thăm đường đi cực đông.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Có lẽ cái khái niệm cực đông chỉ nằm trong suy nghĩ của những người ham mê du lịch hoặc làm trong lĩnh vực địa chính mà thôi, hầu hết người dân ở đây không biết khái niệm cực đông. Chỉ khi hỏi Hòn Đầu, mũi Đôi thì có thêm chút thông tin hé mở. Câu trả lời hầu hết là: "Khó đi lắm. Không có đường bộ đâu, phải đi bằng thuyền".
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Hỏi mãi thì có 1 anh tên Hoàng chỉ đường đi ra Hòn Na rồi từ đó hỏi đường tiếp. Cũng không còn cách nào khác quỷ và kynhong gửi đồ và bắt đầu hành trình. Lúc này là 9g45, 2 đứa chỉ xách theo 1 balo nhỏ máy ảnh cùng ít nước mà thôi, vì rút kinh nghiệm những lần đi trước là không thể vác nổi.
Theo hướng dẫn từ bến cảng quay ngược lại đường chính khoảng 800m rẽ phải chạy thẳng gặp đường mới đang làm, đi chừng vài trăm mét sẽ thấy đường cát bên trái, theo đó mà đi.
Nghe có đường là mừng rồi, quỷ và kynhong bắt đầu thẳng tiến.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Đoạn đường nhựa chỉ chừng 1 km, là đến đường đất & cát, đường rất trơn trợt và nguy hiểm
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

 vì khi xe trượt sẽ lọt xuống hố sâu ngay.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Mà bạn cũng không cần phải lo đường tại nạn vì lý do này quá lâu vì chỉ khoảng 1km tiếp theo là phải đi bộ, vì cát lún xe không thể chạy được,
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

nhìn quanh không thấy có ai, vậy là quỷ và kynhong liều mạng giấu xe sau vách đá lớn rồi bắt đầu cuốc bộ.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Kim đồng hồ chỉ 10g5, bây giờ mới bắt đầu chặng đường tàn khốc.
Trời nắng nóng khủng khiếp, ngẩn mặt là không thể rồi, cuối mặt thì cái nóng từ cát táp lên mặt, mồ hôi ràn rụa. 
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Giở bản đồ ra, 2 đứa định hướng và đắt đầu đi, mỗi bước chân trên cát thật nặng nề, nhớ hồi đi tắm biển Nha Trang khoái chạy trên cát lắm chứ đâu khổ sở như bây giờ. Nhìn những đồi cát tiếp đồi cát mà thấy bủn rủn tay chân.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

 Đi chừng mươi phút là thấy đuối rồi, 2 đứa kiếm bụi cây để nghỉ mệt.
Việc nghỉ trên tiểu sa mạc cát này cũng là việc cực chẳng đã, vì chủ yếu địa hình là cây bụi, nhỏ, cao cách mặt đất chỉ chừng 1,2m, lại rất thưa, che nắng không được bao nhiêu. Nghĩ chút 2 đứa lại động viên nhau đi tiếp. Dường như càng đi càng thấy mất phương hướng bởi lẽ, những đồi cát quá rộng, đi sẽ bị chệch hướng, thêm nữa là tâm lý không biết mình đi đúng hay sai vì không có phương tiện nào định vị tốt,
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

 cùng với cảm giác không yên tâm. Móc la bàn của kynhong ra xem, định vị xong là tiếp bước, những bước chân càng lúc càng nặng nhọc, mồ hôi cay sè mắt, thở không ra hơi, mà nhìn phía trước những đồi cát vẫn còn mênh mông trập trùng.
Hai đứa lại kiếm chỗ nghỉ, lúc này là 11g. Lúc đầu còn động viên nhau, giờ là không ai nói nổi nữa, dù chị mới đi chừng hơn 1 tiếng đồng hồ. Lại tiếp tục lên đường, đi thêm một đoạn thì hết đường, án ngữ trước mặt là nguyên rừng cây bụi cao tầm 1,2m không thể nào vượt qua được, hai đứa men theo đường cát đi tiếp, bỗng xa xa trên đỉnh đồi thấy có một cột treo miếng vải định hướng gió, 2 đứa mừng quá ráng lết tới nơi hy vọng sẽ thấy đường khả quan hơn.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Nhưng hỡi ôi, lên đến nơi lại thấy bên kia là mênh mông đồi cát, lủi vào một bụi cây nghỉ tiếp. mồ thở hồng hộc, ngẩn đầu mà hớp lấy hớp để không khí, cu kynhong than "chắc lạc đường rồi anh ơi". Mà chắc lạc thiệt. Mà có không lạc chắc đi cũng không nổi với tình hình mênh mông đồi cát thế này.
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Ngồi quan sát một chút thấy phía xa thấp thoáng đỉnh núi nhỏ, lấy bản đồ ra định vị thì đó là hòn tre,  hai đứa mừng quá ráng lết ra để tìm đường quay về. vì nhắm sức không thể đi tiếp được.
Cố một hồi thì xuống được đường lộ, 2 đứa mừng quá vì thoát "kiếp nạn hỏa diệm sơn này". Thấy dưới dốc gần đó có lán của mấy người làm đường nghỉ ngơi, quỷ và kynhong bèn xuống xin nước uống nhân tiện hỏi đường luôn. Các anh công nhân ở đây cực kỳ thân thiện và nhiệt tình, đãi quỷ và kynhong món ốc cùng bữa cơm trưa
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

với dăm ly rượu, khoảng rượu thì quỷ kém, may có kynhong ôm sô hết. hehehe. Đây là bữa cơm đạm bạc mà thắm tình của những con người xa lạ. :)
cucdong,cucdong,thatbai,thatbai,vanninh,vanninh

Sau bữa cơm trưa, 2 đứa không còn tinh thần và sức lực nào để tiếp tục đi lại nữa. Quyết định quay về hỏi kỹ lại đường, nhờ người hướng dẫn và ngày mai sẽ đi lại. Lúc bây giờ cũng còn nhiều thời gian cho buổi chiều, bỏ lỡ không làm gì thì phí quá. May sao thấy gần đó có một làng chài nhỏ, quỷ và kynhong hỏm thăm mới biết là làng Xuân Đừng. Chút phát sinh nhỏ này lại cho nhiều bức ảnh tuyệt đẹp cùng những thông tin quý giá giúp cho hành trình chinh phục cực đông thành công.

Đây là vài hình ảnh tuyệt đẹp của làng chài Xuân Đừng, một làng chài chưa hề bị du lịch làm biến đổi, vẫn giữ được nguyên nét hoang sơ đúng chất.
Photobucket

Bãi đá gần làng là nơi các em nhỏ chiều chiều sau khi tắm biển xong lại lên ngồi đùa vui.
Photobucket

Đây một góc bãi biểnXuân D(ừng,  thiên nhiên "ban tặng riêng" cho những người dân nơi đây.
Photobucket

Hồi nhỏ rất thích mua những chú ốc mượn hồn thế này để chơi.:)
Photobucket

Biển đẹp nhưng khá nhiều hàu bám trên đá và rất sắc nên không cẩn thận bạn sẽ bị đứt tay ngay. Ngay cả người dân ở đây khi bơi lặn cũng phải mang dép.
Photobucket

Nưo17c biển xanh và trong vắt chạy dài mãi, phía cuối xa là một góc của bán đảo Hòn gốm.
Photobucket

Đá - Sự sắp đặt kỳ diệu của thiên nhiên.
Photobucket

Photobucket





Photobucket

"Giấc mộng đêm hè" là đây. :D

Photobucket

Bình yên Xuân Đừng.
Photobucket

Mùa này, không bút nào tả xiết được vẻ đẹp của trời biển Xuân Đừng.
Photobucket