Đáng lẽ là viết tiếp loạt bài đi tây đông bắc nhưng bên báo tuần sau mới ra bài nên không đăng trước được. Nhân chuyến đi Mui Ne vừa về có chút tình riêng gom từ biển cả nên giăng trải trước đây.
Bình minh nơi chân trời xa, những con thuyền còn ngái ngủ sau giấc đêm bồng bềnh, những bước chân trần in trên cát gọi ngày mới bắt đầu.
Chiếc lưới đêm được kéo vào trĩu nặng bởi nó chứa đầy hi vọng, những cái nhìn đau đáu và trái tim thấp thỏm.
Không biết thuận vợ thuận chồng tát biển đông có cạn không, trước mắt chỉ mong mắt lưới thưa đừng trống rỗng là đủ rồi.
Vũ điệu ngư phủ, là ngư phủ ai cũng vậy, cũng đều phải nhảy những vũ điệu bỏng rát mặn chát trong cuộc đời.
Một ngày buồn,
thu lưới lại rồi giăng mẻ mới thôi.
Lao xao chợ cá làng ngư phủ, đây thúng đây ghe, đây trời xanh biển lặng.
Chờ đợi
Lưới kéo về cá có không?
Mừng cho mẻ lưới đầy cá. Giờ thì gỡ nào.
Thu gom sản vật của biển.
Vẩy bạc đuôi vàng loé rạng đông
Biển cho ta cá như lòng mẹ.
Nuôi sống đời ta tự thuở nào
Cá vĩnh biệt biển mênh mông về phố thị náo nhiệt.
Đời cá
Với lối đánh bắt tận diệt, thì có khi lại giăng lưới cho chính cuộc đời mình
Vậy là hết
Ôi! Mắt cá huy hoang muôn dặm phơi.
Hình em chụp đẹp quá Quỷ ơi,
Trả lờiXóaHay cho cái cậu: "Với lối đánh bắt tận diệt, thì có khi lại giăng lưới cho chính cuộc đời mình"
Xem ảnh và đọc lời bình của Quỷ cứ thấy phảng phất một nỗi buồn
Trả lờiXóa