Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

Yên Bái: Tà Chì Nhù (P3): Có một đại dương trên tầng trời

Sau hành trình băng qua những sườn núi đầy khó khăn và nguy hiểm, chúng tôi lại đến một thung lũng khá lớn, đỉnh Tà Chì Nhù nhìn tuy gần song đường đến vẫn còn xa vời vợi, Nghĩa khá khỏe nên đi tốt, còn tôi thì lết từng bước một, mồm miệng cứ há hốc mà táp không khí, chỉ lết chừng 5 phút lại phải nghỉ mệt, cắn miếng bánh socola cho thêm chút đường, nhấm ngụm nước cho đỡ khô cuống họng. Ráng mãi rồi cũng kiệt sức, nước cũng hết, vậy nên quyết định nghỉ 15 phút, để Sen đi kiếm nước mà chúng tôi cũng lại sức. Được một chốc là Sen về, phải công nhận người Mông khỏe thật, thồ nguyên balo quần áo, đồ ăn và cả lều trại mà vẫn đi như không. Trong lúc nghỉ mệt Sen kể trên dãy núi này gia đình có 2 trang trại, 1 bên tả sườn núi chủ yếu là nuôi ngựa,
(nhìn xa xa bên tay phải là chỗ nuôi ngựa của nhà Sen)


bên hữu sườn dưới thung lũng là bò và trâu. Tôi hỏi Sen ngựa ở đâu, Sen cười cười trèo lên ngọn đồi rồi cất tiếng hú một hơi dài.
Bỗng từ đâu một chú ngựa xuất hiện sừng sững trên đỉnh núi


Rồi một cảnh tượng thật kỳ thú, từng sau sườn núi một đàn ngựa gần chục con phi về. Tôi ngơ ngác hẳn, một cảnh tượng quá đẹp,


 giữa trời xanh lộng gió mênh mông, giữa núi rừng hoang vu vắng vẻ lại xuất hiện một đàn ngựa, tôi cứ ngỡ như mình lạc vào cuộc sống trên bình nguyên của một bộ tộc nào đó như trong những cuốn phim  vẫn thường xem.


 Đàn ngựa không hề nhát, chúng phi đến gần, cọ sát mình vào người chúng tôi, có lẽ trên này gió lạnh và rét quanh năm nên lớp lông của chúng dày hơn hẳn ngựa dưới bản.


Sen lấy bịch muối đem theo và rãi cho chúng ăn, trên núi cao không thiếu cỏ song thiếu muối, gió thổi mạnh tung bờm những chú ngựa khiến chúng trông cảm mạnh mẽ.


 Chúng tôi hết sờ chú này lại vỗ vỗ chú kia, rồi hỉ hả cười vang cứ như những kẻ ngố rừng vậy.


Đường còn dài chúng tôi phải tiếp tục lên đường mà vẫn luyến tiếc bầy ngựa đẹp, lên tận trên cao nhìn xuống, bầy ngựa lững đững gặm cỏ giữa biển mây và núi rừng mênh mông, những hình ảnh đó càng đong đầy thêm cảm xúc thú vị.


Điểm dừng chân tiếp theo là một thung lũng khác, từ đây sẽ nhìn thấy lán nuôi ngựa của nhà bác Sinh, đỉnh Tà Chì Nhù đã hiện ra trong mắt nhưng chao ôi vẫn còn quá xa.



 Chúng tôi không chọn đường đi thẳng từ dưới lên đỉnh bằng đường ngắn nhất vì không đủ sức, mà chọn cách đi đường vòng trên sườn núi, với chọn lựa này đường sẽ dài hơn nhiều song ít khó khăn hơn.


Vậy là lại tiếp tục leo, nói leo cho văn vẻ chứ lết từng bước một thì đúng hơn, càng lên cao gió càng quất mạnh khủng khiếp,


nếu không có gậy chắc chắn sẽ bị chới với. Không thể biết leo được bao xa mà mãi đến 11g thì chúng tôi mới đến được cao độ 2650m.


Từ đây sẽ nhìn thấy trại nuôi trâu bò của nhà bác SInh dưới thung lũng sâu,


chúng tôi ngồi nghỉ mệt còn Sen lại đến muối xuống, nhìn anh chàng chạy thoăn thoắt mà ớn hết cả người.


 Đây là cao độ 2733m, và cũng từ đây chúng tôi phải tự mình lên đỉnh,


Sen ở dưới trại nấu cơm để ăn trưa. Đỉnh đã gần lắm rồi chỉ chừng 1km song chân đau buốt vì vận động quá nhiều trong một thời gian ngắn

7 nhận xét:

  1. Có ở lại lán nuôi ngựa vài hôm không Q, đọc mà mê quá đi :D. Đoạn tiếp theo chắc vất vả lắm vì "càng gần thắng lợi càng dày gian nan" mà hen, chờ chờ :D

    Trả lờiXóa
  2. Hành trình thú vị quá há Quỷ .
    Khi về thế nào cũng phải nhờ Quỷ làm HDV 1 lần đó !

    Trả lờiXóa
  3. quỷ không có thời gian nên ghé qua rồi đi luôn.:)

    Trả lờiXóa
  4. vâng, chưa có dịp đi cùng anh, anh về thời gian phù hợp sẽ cùng anh tác chiến.:D

    Trả lờiXóa