Có nhớ thì nhớ cho trọn, có thương thì thương cho sâu, có sầu thì sầu dai dẳng, hết thảy nhất quyết không thể nửa vời (NNT).
Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2010
Mỹ Tho: Nhắn ai đi về miền đất Phương nam
(Bài viết này quỷ tặng Thảo - người đã lên lịch chi tiết các điểm ăn chơi ở Mỹ Tho, Vũ Nghi - người thu xếp chu đáo cho quỷ một chuyến khám phá làng quê & sông nước miền tây, Dung với những câu chuyện thú vị, Hương -một người bạn cũ ở Eurowindow và những người bạn quỷ được quen trong 2 ngày ngắn ngủi nhưng rất chân thành & thân thiết.)
Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010
Tây bắc: Say đắm một cung đường
( Bài viết này quỷ tặng chị Gió, một người bạn vong niên quỷ mới quen nhưng cảm giác rất gần. Cuôc sống này có khi như những khúc nhạc, mà trong đó tình cảm luôn là những vĩ khúc thú vị. Vĩ khúc ngắn này chị Gió nhận nhé).
Nếu như bài viết trước là tất cả nỗi kinh hoàng của những chặng đường đầy hiểm nguy gian khổ thì bài viết này là những gì nhận được sau "cái giá quá đắt" đã trả. Chỉ vài bức ảnh này không thể hiện được hết cảm xúc của quỷ cũng như những gì "mua " được. Xong cũng đủ để làm say đắm lòng người, đủ để ngẩn ngơ quên cả lối về. kaka
Đây chùa Một Cột hay còn gọi là chùa Diên Hựu, chùa hiện nay nằm trong khuôn viên của Lăng Hồ Chí Minh. Điểm đầu tiên cho chuyến hành trình của quỷ.
Điểm tiếp theo là Thủy điện Hòa Binh, công trình thủy điện lớn nhất hiện nay được xây dựng năm 1979, cung cấp lượng điện chính cho Việt Nam, là một điểm thú vị để tham quan khi đến với Hòa Bình.
Còn đây là Pà Cò, nếu như mọi người đọc báo thường xuyên thì hẳn nhớ cách đây mấy ngày Báo Tuổi Trẻ có loạt bài về xã Hang Kia - Hòa Bình là "trung tâm" buôn bán ma túy với vụ đọ súng đẫm máu mà kết quả là 3 cảnh sát hi sinh cùng nhiều người bị thương trong chiến dịch vây bắt vào tháng 2 vừa qua.
Pà Cò nằm trên đường vào Hang Kia, cách Hang Kia chỉ khoảng 3km. Theo kế hoạch quỷ sẽ đi Hang Kia, vì cũng máu me làm phóng sự, nhưng đêm ở Bản Lác để sáng hôm sau đi Hang Kia thì được tin tuần trước mới có mấy người bị bắn mất mạng, sợ không dám đi nhưng mà biết Pà Cò đẹp quá nên cũng liều. Hix nhớ lại còn sợ.
Nhìn cảnh này thì đúng là xứng đáng đi phải không mọi người?
Quỷ đến cao nguyên Mộc Châu trong một chiều đầu xuân, những căn nhà rơm giữa vườn hoa cải, một khung cảnh thanh bình và say lòng biết mấy.
Hoa cải đây, xa xa kia là rừng táo xanh đang mùa chín rộ. Tuy không có dòng sông nào chảy qua nhưng vẫn nhớ lắm câu hát: "Dòng sông xưa rừng táo trắng hoa nở đôi bờ..."
"Gió đưa hoa cải về trời,
rau răm ở lại chịu lời đáng cay,
cũng may cải có cãi lời,
nên nay hoa tím đắm say trời chiều"
Những con đường mòn nhỏ xinh len qua vườn mận xanh mướt
Bạn thấy có tuyệt không, hái những trái mận chín mọng trên cành đưa lên môi. Vào mùa mận trong vườn mận dưới bóng mận, hái mận chín và ăn. Con gì tuyệt hơn nữa.
Hoa mận trắng nhỏ mà xinh.
Chuyến đi này có 2 mục đích quan trọng. Một là đến ngã 3 biên giới A Pa Chải Việt Nam - Lào - Trung Quốc và hai là Khám phá Sông Đà. Đây là cảnh Sông Đà ở hạ nguồn, khúc Hồ Hòa Bình, bạn có thấy hồ rộng mênh mông, đi thuyền trên hồ như ra biển trong một ngày lặng gió.
Đây cao nguyên Mộc Châu nổi tiếng với những nương chè xanh. Có ai còn nhớ câu :"Gái Mường Tè, chè Tô Múa" không?
Đây thảo nguyên Mộc Châu với mênh mông đồng cỏ.Thấp thoáng xa là những dãy núi chập chùng.
Đây nông trại bò sữa, nhìn nông trại là nhớ đến anh Hồ Giáo.
Rời Mộc Châu thẳng tiến Sơn La, điểm đầu tiên quỷ ghé khi đến Tp Sơn La là nhà tù Sơn La, vốn dĩ không thích những điểm di tích lịch sử hiện đại nhưng vẫn đến đây bởi yêu thích những câu thơ:
"Rớt xuống trang thơ tôi,
Cánh hoa đào cháy đỏ,
Chiều Sơn La lặng gió,
Tôi nghe hoa thì thầm..."
Đi rồi mới biết để con chữ đến được những bản làng sâu xa là muôn trùng khó khăn. Có một huyện quỷ đi qua tên là Mù Cả bởi đơn giản khi đi công tác lên đây người giáo viên mới viết cả huyện không có ai biết chữ nên đặt luôn tên huyện là Mù Cả có nghĩa: Cả huyện Mù chữ hết". Đây là một điểm trường nhỏ bé nghèo nàn quỷ ghé thăm trên đường đi Điện Biên. Các em không biết điện, tivi, phim ảnh là gì. Lớp có 8 hoạc sinh với 2 trình độ lớp 1 và 4 (hôm nay 2 em nghỉ), lớp ít quá phải ghép học chung, câu chuyện kể về các em cũng như người thầy giáo tận tụy này còn dài lắm. dài lắm...
Hồi đó, khi nghe Thanh Lam hát "Hồ trên núi" mình cũng chẳng hiểu hồ trên núi nó ra sao có thú vị không, nay có dịp đến Hồ Pá Khoang mới biết nơi này thật tuyệt, tất nhiên "hồ trên núi" trong bài TL hát không phải hồ này nhưng nó cũng mang cùng một vóc dáng.
Cảnh hồ thơ mộng và bình yên làm lòng người cảm thanh thanh thang mênh mang, thả hồn trong gió chỉ muôn rũ bỏ hết ưu phiền mà tận hưởng."Cưộc đời đó, có bao lâu mà hững hờ." Chị Gió nhỉ?
Đường lên ngã 3 biên giới đẹp lạ lùng. Đây mảng xanh của bạt ngàn tây bắc kia những cây gạo đang vào mùa trổ hoa đỏ rực.
Thành Bản Phủ Điện Biên, bạn sẽ không thể tìm được bất cứ một ngôi chùa, nhà thờ hay đền thờ tín ngưỡng nào khác ngoài thành Bản Phủ ở Điện biên . Đây là nơi thờ ông Hoàng Công Chất người có công khai phá nơi đây.
Mốc 0 A Pa Chải, hành trình đến với mốc 0 muôn trùng khó khăn tuy không thể sánh với lần chinh phục Fansipan lần trước song cũng đủ để nản lòng những người đam mê chinh phục. Đặt chân đến đây là thấy hồn thiên sông núi tứ phương ào ạt tràn về. Lòng tự hào dân tộc cứ thế mà vút cao.
"Hoa ban đấy trắng hồng phớt tím,
Lặng giữa rừng song sao thắm trong tim"
Lần đầu được nhìn và ngắm hoa ban lòng say mê không dứt, hoa ban như biểu tượng cho mùa xuân núi rừng tây bắc.
Đây một khúc sông Đà ở Pác Ma, chỉ khoảng chừng vài mươi km nữa là đến thượng nguồn. Quỷ đã đi qua nhiều dòng sông như: Sông Hồng (Hà Nội), sông Hương (Huế), Sông Cửu Long (Miền tây), Sông Đồng Nai, sông Sepepok (Daklak), Sông Chảy (Lào Cai), Sông Lô (Phú Thọ), Sông Hiến (Cao Bằng), sông Nho Quế (Hà Giang), sông Hoài (Quảng Nam), sông Trà Khúc (Quãng Ngãi)....nhưng khi đồng hành cùng sông Đà trong suốt 10 ngày quỷ mới cảm nhận được rằng. Đà Giang mang trên mình tất cả vẻ đẹp tuyệt mĩ không dễ đâu có được. Vẻ đẹp có bi có hùng, còn mãnh liệt, có nhẹ nhàng, có thét gào uất ức, có dạt dào mênh mang.
Một khúc Đà Giang chuyển mình trên đất Việt
Đây thạch trận Đà Giang mà cụ Nguyễn Tuân từng nhắc đến trong tác phẩm nổi tiếng "Người lái đò sông Đà"
Khám phá sông Đà chuyến nay mà trong lòng luôn day dứt cảm thấy mình thật còn vô tình, không cảm nhận hết được vẻ đẹp của Đà Giang, còn hời hợt vô tâm quá. Xin lỗi em Đà Giang hẹn một ngày trở lại.
Và đây lại Ô Quy hồ, nếu có thêm một lần cơ hội nữa quỷ sẽ lại thăm Ô Quy Hồ, cung đường đèo tuyệt đẹp và hùng vĩ bậc nhất Việt nam.
Chuyến đi phải kết thúc sớm hơn dự định cùng nhiều điểm tính đi trong lịch trình phải hủy bỏ vì nhiều lý do. Cũng tiếc một chút nhưng có lẽ vậy cảm giác "thèm thuồng" là tăng thêm. Việt Nam chúng ta thật sự là non sông cẩm tú. Không mong đi hết chỉ mong mỗi ngày được biết thêm một chút để thêm yêu thêm tự hào nước Việt.
Nếu như bài viết trước là tất cả nỗi kinh hoàng của những chặng đường đầy hiểm nguy gian khổ thì bài viết này là những gì nhận được sau "cái giá quá đắt" đã trả. Chỉ vài bức ảnh này không thể hiện được hết cảm xúc của quỷ cũng như những gì "mua " được. Xong cũng đủ để làm say đắm lòng người, đủ để ngẩn ngơ quên cả lối về. kaka
Đây chùa Một Cột hay còn gọi là chùa Diên Hựu, chùa hiện nay nằm trong khuôn viên của Lăng Hồ Chí Minh. Điểm đầu tiên cho chuyến hành trình của quỷ.
Điểm tiếp theo là Thủy điện Hòa Binh, công trình thủy điện lớn nhất hiện nay được xây dựng năm 1979, cung cấp lượng điện chính cho Việt Nam, là một điểm thú vị để tham quan khi đến với Hòa Bình.
Còn đây là Pà Cò, nếu như mọi người đọc báo thường xuyên thì hẳn nhớ cách đây mấy ngày Báo Tuổi Trẻ có loạt bài về xã Hang Kia - Hòa Bình là "trung tâm" buôn bán ma túy với vụ đọ súng đẫm máu mà kết quả là 3 cảnh sát hi sinh cùng nhiều người bị thương trong chiến dịch vây bắt vào tháng 2 vừa qua.
Pà Cò nằm trên đường vào Hang Kia, cách Hang Kia chỉ khoảng 3km. Theo kế hoạch quỷ sẽ đi Hang Kia, vì cũng máu me làm phóng sự, nhưng đêm ở Bản Lác để sáng hôm sau đi Hang Kia thì được tin tuần trước mới có mấy người bị bắn mất mạng, sợ không dám đi nhưng mà biết Pà Cò đẹp quá nên cũng liều. Hix nhớ lại còn sợ.
Nhìn cảnh này thì đúng là xứng đáng đi phải không mọi người?
Quỷ đến cao nguyên Mộc Châu trong một chiều đầu xuân, những căn nhà rơm giữa vườn hoa cải, một khung cảnh thanh bình và say lòng biết mấy.
Hoa cải đây, xa xa kia là rừng táo xanh đang mùa chín rộ. Tuy không có dòng sông nào chảy qua nhưng vẫn nhớ lắm câu hát: "Dòng sông xưa rừng táo trắng hoa nở đôi bờ..."
"Gió đưa hoa cải về trời,
rau răm ở lại chịu lời đáng cay,
cũng may cải có cãi lời,
nên nay hoa tím đắm say trời chiều"
Những con đường mòn nhỏ xinh len qua vườn mận xanh mướt
Bạn thấy có tuyệt không, hái những trái mận chín mọng trên cành đưa lên môi. Vào mùa mận trong vườn mận dưới bóng mận, hái mận chín và ăn. Con gì tuyệt hơn nữa.
Hoa mận trắng nhỏ mà xinh.
Chuyến đi này có 2 mục đích quan trọng. Một là đến ngã 3 biên giới A Pa Chải Việt Nam - Lào - Trung Quốc và hai là Khám phá Sông Đà. Đây là cảnh Sông Đà ở hạ nguồn, khúc Hồ Hòa Bình, bạn có thấy hồ rộng mênh mông, đi thuyền trên hồ như ra biển trong một ngày lặng gió.
Đây cao nguyên Mộc Châu nổi tiếng với những nương chè xanh. Có ai còn nhớ câu :"Gái Mường Tè, chè Tô Múa" không?
Đây thảo nguyên Mộc Châu với mênh mông đồng cỏ.Thấp thoáng xa là những dãy núi chập chùng.
Đây nông trại bò sữa, nhìn nông trại là nhớ đến anh Hồ Giáo.
Rời Mộc Châu thẳng tiến Sơn La, điểm đầu tiên quỷ ghé khi đến Tp Sơn La là nhà tù Sơn La, vốn dĩ không thích những điểm di tích lịch sử hiện đại nhưng vẫn đến đây bởi yêu thích những câu thơ:
"Rớt xuống trang thơ tôi,
Cánh hoa đào cháy đỏ,
Chiều Sơn La lặng gió,
Tôi nghe hoa thì thầm..."
Đi rồi mới biết để con chữ đến được những bản làng sâu xa là muôn trùng khó khăn. Có một huyện quỷ đi qua tên là Mù Cả bởi đơn giản khi đi công tác lên đây người giáo viên mới viết cả huyện không có ai biết chữ nên đặt luôn tên huyện là Mù Cả có nghĩa: Cả huyện Mù chữ hết". Đây là một điểm trường nhỏ bé nghèo nàn quỷ ghé thăm trên đường đi Điện Biên. Các em không biết điện, tivi, phim ảnh là gì. Lớp có 8 hoạc sinh với 2 trình độ lớp 1 và 4 (hôm nay 2 em nghỉ), lớp ít quá phải ghép học chung, câu chuyện kể về các em cũng như người thầy giáo tận tụy này còn dài lắm. dài lắm...
Hồi đó, khi nghe Thanh Lam hát "Hồ trên núi" mình cũng chẳng hiểu hồ trên núi nó ra sao có thú vị không, nay có dịp đến Hồ Pá Khoang mới biết nơi này thật tuyệt, tất nhiên "hồ trên núi" trong bài TL hát không phải hồ này nhưng nó cũng mang cùng một vóc dáng.
Cảnh hồ thơ mộng và bình yên làm lòng người cảm thanh thanh thang mênh mang, thả hồn trong gió chỉ muôn rũ bỏ hết ưu phiền mà tận hưởng."Cưộc đời đó, có bao lâu mà hững hờ." Chị Gió nhỉ?
Đường lên ngã 3 biên giới đẹp lạ lùng. Đây mảng xanh của bạt ngàn tây bắc kia những cây gạo đang vào mùa trổ hoa đỏ rực.
Thành Bản Phủ Điện Biên, bạn sẽ không thể tìm được bất cứ một ngôi chùa, nhà thờ hay đền thờ tín ngưỡng nào khác ngoài thành Bản Phủ ở Điện biên . Đây là nơi thờ ông Hoàng Công Chất người có công khai phá nơi đây.
Mốc 0 A Pa Chải, hành trình đến với mốc 0 muôn trùng khó khăn tuy không thể sánh với lần chinh phục Fansipan lần trước song cũng đủ để nản lòng những người đam mê chinh phục. Đặt chân đến đây là thấy hồn thiên sông núi tứ phương ào ạt tràn về. Lòng tự hào dân tộc cứ thế mà vút cao.
"Hoa ban đấy trắng hồng phớt tím,
Lặng giữa rừng song sao thắm trong tim"
Lần đầu được nhìn và ngắm hoa ban lòng say mê không dứt, hoa ban như biểu tượng cho mùa xuân núi rừng tây bắc.
Đây một khúc sông Đà ở Pác Ma, chỉ khoảng chừng vài mươi km nữa là đến thượng nguồn. Quỷ đã đi qua nhiều dòng sông như: Sông Hồng (Hà Nội), sông Hương (Huế), Sông Cửu Long (Miền tây), Sông Đồng Nai, sông Sepepok (Daklak), Sông Chảy (Lào Cai), Sông Lô (Phú Thọ), Sông Hiến (Cao Bằng), sông Nho Quế (Hà Giang), sông Hoài (Quảng Nam), sông Trà Khúc (Quãng Ngãi)....nhưng khi đồng hành cùng sông Đà trong suốt 10 ngày quỷ mới cảm nhận được rằng. Đà Giang mang trên mình tất cả vẻ đẹp tuyệt mĩ không dễ đâu có được. Vẻ đẹp có bi có hùng, còn mãnh liệt, có nhẹ nhàng, có thét gào uất ức, có dạt dào mênh mang.
Một khúc Đà Giang chuyển mình trên đất Việt
Đây thạch trận Đà Giang mà cụ Nguyễn Tuân từng nhắc đến trong tác phẩm nổi tiếng "Người lái đò sông Đà"
Khám phá sông Đà chuyến nay mà trong lòng luôn day dứt cảm thấy mình thật còn vô tình, không cảm nhận hết được vẻ đẹp của Đà Giang, còn hời hợt vô tâm quá. Xin lỗi em Đà Giang hẹn một ngày trở lại.
Và đây lại Ô Quy hồ, nếu có thêm một lần cơ hội nữa quỷ sẽ lại thăm Ô Quy Hồ, cung đường đèo tuyệt đẹp và hùng vĩ bậc nhất Việt nam.
Chuyến đi phải kết thúc sớm hơn dự định cùng nhiều điểm tính đi trong lịch trình phải hủy bỏ vì nhiều lý do. Cũng tiếc một chút nhưng có lẽ vậy cảm giác "thèm thuồng" là tăng thêm. Việt Nam chúng ta thật sự là non sông cẩm tú. Không mong đi hết chỉ mong mỗi ngày được biết thêm một chút để thêm yêu thêm tự hào nước Việt.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)