Đêm đã về khuya, xóm nhỏ tất cả đều chìm trong yên lặng, một ngày lo toan, bận rộn mệt nhoài lại trôi qua, có ai biết giấc ngủ ấy bình yên hay khắc khoải.
Rảo bước lang thang trên hai thanh sắt dài như vô tận, thấp thoáng ánh đèn, nhập nhòa bóng đêm.
Lúc này đây bao suy nghĩ ồ ạt đổ về, cảm giác phiêu diêu, ẩn hiện, có cuồng nộ dâng trào, có miên man day dứt, và cả sự nổi loạn.
Cuộc đời còn quá dài, biết bao con đường chênh vênh phía trước, kẻ yếu đuối sẽ hoang mang lo sợ, buông xuôi....gục ngã...
Con người hiển nhiên không là thần thánh, hẳn nhiên có lúc ta bối rối, phân vân, nhưng hãy cố gắng giữ mình trong khoảng không nào đó.
Và vượt qua tất cả tìm lại được lối đi cho chính bản thân.
LỐI ĐI NGAY DƯỚI CHÂN MÌNH. Hãy xóa tan bóng đêm và cùng thắp lên những ngọn đèn hạnh phúc.
cảnh này quen lắm! đường xe lửa ở Sài Gòn?!
Trả lờiXóađúng rồi bạn ơi
Trả lờiXóa