Đêm hôm đó. Trời tối mịt, dưới kia biển gào thét, từ phía chân trời xa những ánh chớp lại lóe sáng rực bầu trời. Rồi từ sau dãy núi trời dần sáng. "Trăng khoan thai lên ngự đỉnh trời tròn, gió theo trăng từ biển thổi qua non, buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn", cả một vùng biển lớn ngập trong ánh trăng, ánh đèn nhấp nháy từ những chiếc thuyền con như những vì tinh tú lấp lánh gắn trên nền trời lung linh bàng bạc. Biển trời giao hòa cùng con người se một chữ đồng. Nhắn đi 3 tin: 1 tin biết chẳng bao giờ đến được. Một tin cho một người bạn (tác giả ca khúc Đừng se cát nữa :), một tin thì lạc điệu. Buồn thay
Nơi đây bình yên vì đó là tâm bão.
Trở về từ Đầm Môn, mà dư âm của chuyến đi vẫn còn hiển hiện đầy đủ như chỉ ngày hôm qua.Tất cả nỗi nhớ cứ ồ ạt đổ về từng giờ, nhìn đâu cũng thấy trời, nhìn đâu cũng thấy đá, nhìn đâu cũng thấy biển xanh cát trắng, trong giấc ngủ vẫn lao xao tiếng sóng vỗ về. Càng lúc cảm giác nuối tiếc, nhớ nhung lại lớn dần, thúc giục. Vậy là quyết định trở về lại nơi mới đến.
Chuyến đi này thăm lại những nơi đã cho rất nhiều cảm xúc rồi tiếp tục khám phá thêm những chân trời mới. Quỷ sẽ viết loạt bài này sau, bài viết này chi là chút chen ngang của cảm xúc vì sợ để lâu rồi lại rơi rụng phần nào thì tiếc lắm.
Ghé về thăm lại biển trời Đầm Môn, ghé nhà thăm Tèo và gia đình, gửi một chút quà nhỏ. Đi lại cực đông, ghé bãi Cỏ Ống thăm anh Hiên, anh Sanh, anh Tuấn, đường đi lại cũng gian nan thế này đây.
Cùng các anh đi ra biển bắt cầu gai, ốc sò, cùng lặn ngắm san hô. Cùng nhau hàn huyên trò chuyện trong đêm trăng tuyệt đẹp. Nơi ở của quỷ đây. :)
San hô ở đây như một thiên đường sa xuống hạ giới nhưng tiếc là máy ảnh quỷ không chụp dưới nước được, đành chịu. Nhìn như vậy nhưng nước sâu 2,3m đó.:)
Nhớ mãi bữa ăn ấm tình bằng hữu trong chiều hoàng hôn của những còn người từ nhiều nơi xa lạ vì duyên mà đến gần nhau.
Sáng hôm sau các anh bên đảo Hòn Đầu đi thuyền qua chở đi cực đông, vì lần trước đã khám phá bằng đường bộ, nên lần này tìm hiểu thêm bằng đường biển.
Chỉ 10p là đến cực đông, không bù cho 1 ngày kiệt sức lúc đi bộ. Thuyền chạy vòng qua Mũi Eo Gió, rồi ghé vào Hòn Đầu, đây là một đảo cấm, nên cũng có lẽ vì thế mà còn giữ hầu như toàn bộ nét hoang sơ. (Quỷ mê bức ảnh này cực kỳ.)
Đây là Eo Gió một bên là cực đông tổ quốc, một bên là Hòn Đầu.
Lên đảo Hòn Đầu nơi cực đông tổ quốc để ngắm nhìn biển trời hùng vĩ.
Anh Hồng Tuấn (phó đảo chủ) đã nhiệt tình dẫn đi thăm "nóc nhà" đồng thời là "cực đông" của đảo, một lần nữa lại ngỡ ngàng với muôn vẻ đẹp lạ lùng và diệu kỳ của đá. (Có ai thấy người ở đâu trong bức ảnh này không?:))
Đi thăm những vách đá cao nơi chim yến làm tổ, nhớ mãi cảm giác đứng trên triền đá nằm giữa khe vực sâu,
dưới kia sóng vỗ ầm ầm, không biết sao mà tim đập thình thịch, tay chân cứ bủn rủn đứng không nổi.
Dùng bữa trưa cùng các anh trên đảo rồi ngồi thong dong hóng gió từ biển đông thổi về. Tất cả những khoảng khắc đó không thể diễn tả bằng lời, ào ạt và liên tiếp làm quỷ luôn trong trạng thái choáng ngợp.
Chia tay các anh tiếp tục lên đường đi Tuy Hòa,
Băng qua những cung đường đẹp nhơ mơ của đèo Cả, qua núi đá bia, dọc đường đi là những cánh đồng đang vào mùa vụ, lúa xanh mướt đong đưa rập rờn trong gió, chạy trên bờ đê nghe tiếng cười đùa tràn ngập cánh đồng, xua tan đi phần nào cái nắng cháy da, cái nóng chín thịt của khí hậu miền trung mùa này.
Rời Tuy Hòa, quỷ đi qua An Ninh Đông rồi đến với nhà thờ Mằng Lăng,
Rồi đi tiếp đến gành Đá dĩa, nơi mà mệnh danh là Thiên đường sắp đặt tuyệt diệu của đá.
Sau đi Hải đăng Mũi Điện, bãi dứa, rồi qua cầu gỗ (dài hơn 400m). Thật ấn tượng cây cầu này.
Trên cầu người đi, dưới cầu vịt lội.:)
Mỗi điểm ghé không hoành tráng những là những điểm nhấn nhỏ làm cho cả hành trình bớt phần mệt mỏi và thú vị.
Điếp theo của hành trình là quỷ đi Vịnh Xuân Đài, nơi đây quỷ có nhiều khám phá rất thú vị và tuyệt diệu.
Từ Vũng La,
lết qua Vũng Lắm,
tắm Vũng Me,
nhăm nhe Vũng Mắm.
say đắm Từ Nham,
tham lam Xuân Thọ
lọ mọ Bãi Ôm...
Đây biển trời Bãi Ôm, một bãi tắm tuyệt diệu mà không hề được biết đến từ thế giới bên ngoài, có lẽ đây là món quá quý giá thiên nhiên ban tặng riêng cho con người nơi đây.
Nhìn bức ảnh này bạn phần nào hình dung dược sự hùng vĩ của Bãi Ôm, con thuyền bé xíu băng mình trên sóng dữ vượt qua vách đá khổng lồ sừng sững trước mặt.
Bãi Ôm hùng vĩ là thế nhưng lại mang thêm sự e ấp dịu dàng, với bờ cát vàng mịn. Quỷ thật sự sững sờ khi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Bãi Ôm.
Trên đây chỉ là chút tình riêng chen ngang loạt bài dở dang, quỷ sẽ viết chi tiết kể cho mọi người sau nhé.
Biển cả mênh mông chỉ mong giữ chút lòng riêng trong phút chốc, rồi sẽ trả về lại .
Chút lòng riêng như hồ trong biển.
Biển cả mênh mông chỉ mong giữ chút lòng riêng trong phút chốc, rồi sẽ trả về lại .
Chút lòng riêng như hồ trong biển.